TRƯỚC TRẬN RIVER PLATE – BOCA JUNIORS: NGẪM VỀ SỰ NGHIỆP CARLOS TEVEZ
Từ Buenos Aires sang Manchester, từ London đến Turin, Tevez luôn gây chú ý vì tài năng và cuộc đời đầy tranh cãi của anh.
Một lần nữa, Tevez khiến các đồng đội tròn xoe mắt ngạc nhiên. Đấy là mùa giải thứ hai của anh ở Man Utd. Để kỷ niệm ký kết tài trợ, hãng đồng hồ Hublot tặng cho mỗi cầu thủ một chiếc đồng hồ xa xỉ để kỷ niệm. Trong khi các cầu thủ khác mang đồng hồ về nhà vì đã quen với những món quà kiểu này, Tevez lại hỏi đại diện của Hublot: “Đưa tôi cái này làm gì?” rồi lãnh đạm rời đi.
Đấy chỉ là một, trong số rất nhiều câu chuyện nói lên sự ngổ ngáo của Tevez. Chỉ vài tháng sau đó, Tevez còn khiến các đồng đội sững sờ nhiều hơn khi chuyển sang Man City. Trên con đường vào thành phố, người ta còn trưng tấm biển quảng cáo to đùng, với hình Tevez mặc chiếc áo của Man Xanh cùng hàng chữ “Chào mừng đến Manchester”.
Hôm nay, sự nghiệp vô tiền khoáng hậu của Tevez chuẩn bị bước sang một cột mốc nữa, lần này là với CLB quê hương, nơi anh khởi nghiệp: Boca Juniors. Trận chung kết lượt về Copa Libertadores đã bị hoãn đến hai lần (lượt đi hòa 2-2), và nếu Boca có thể giành được chiếc Cup vô địch trên sân Bernabeu hôm nay, Tevez sẽ trở thành một trong rất ít những cầu thủ Nam Mỹ có thể tạo lập di sản ở chính CLB quê hương.
Đây là lần thứ ba Tevez khoác áo Boca. Và dẫu anh đã rời khỏi đó hai lần, CĐV của CLB này vẫn luôn tôn sùng anh. Ngày anh rời Juventus để trở lại đây ba năm về trước, hơn bốn vạn CĐV Boca đã cầm bánh mì và cơm hộp vào sân, ngồi đồng mấy tiếng đồng hồ chỉ để gặp lại anh. Đá được vài năm, anh bỏ sang Trung Quốc với ý đồ không giấu diếm là “hốt cú chót” trước khi giải nghệ. Vậy mà khi anh trở lại, Boca vẫn giang rộng vòng tay. Báo chí Argentina gọi anh là “Jugador del Pueblo” (cầu thủ của nhân dân), dù bên ngoài biên giới, Tevez được xem là biểu tượng của sự tham lam và ích kỷ.
Nhưng chính sự tham lam ấy cũng là lý do giúp Tevez trở thành một trong những cầu thủ giàu thành tích nhất trong lịch sử. Sự tham lam ấy mang về cho Tevez một danh hiệu Champions League, một Copa Libertadores, tám chức VĐQG với năm đội bóng thuộc bốn quốc gia khác nhau, chưa kể thêm bảy chiếc Cup khác. Tevez là cầu thủ Argentina thành công thứ nhì trong lịch sử, chỉ sau Lionel Messi. Anh cũng là một trong không nhiều những cầu thủ từng vô địch cả Copa Libertadores lẫn Champions League.
Nhưng số Cup của Tevez nhiều bao nhiêu, tranh luận về anh dữ dội bấy nhiêu. Anh là tâm điểm của một cuộc tranh luận, là tiền đề để FIFA ra luật về quyền sở hữu cầu thủ của bên thứ ba sau cuộc chuyển nhượng đầy mờ ám cùng với Javier Mascherano sang West Ham, là nhân vật trên biển báo “chào mừng đến Manchester”, là kẻ ngỗ ngáo trong cuộc cãi vã với Robert Mancini, những tháng ngày tai tiếng ở Trung Quốc hay cú đạp khiến đối thủ Ezequiel Ham gãy cả chân…
Tevez có bảy năm thành công ở nước Anh, trong ba màu áo khác nhau. Nhưng người ta vẫn nhìn nhận anh như một siêu quậy hơn là một trong những cầu thủ nước ngoài hay nhất lịch sử Ngoại hạng Anh. Rolando Schiavi, người đồng đội thâm niên của Tevez ở Boca, nói: “Anh ta thành công ở mọi nơi, để lại dấu ấn ở mọi nơi, là nhà vô địch ở mọi nơi và là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử Argentina. Tất cả các đồng đội đều yêu quý anh ấy”. Dừng lại một chút, Schiavi nói thêm: “Nhưng anh ấy cũng là một hình mẫu khác biệt trong bóng đá. Bởi vì trong lúc nhiệt liệt chào đón tài năng khi anh vừa đến, rất ít CLB và CĐV cảm thấy nhớ khi anh rời đi”.
Tuy nhiên, CĐV Boca thì luôn thương anh, và nhớ anh. Tevez là một một cầu thủ có thể sống chết trên sân cỏ, nhưng anh chưa từng bảy tỏ tình yêu cho màu áo mà anh mặc trên người. Cái máu chiến đấu liều chết ấy xuất phát từ tự thân, chứ không phải là tình yêu dành cho màu cờ, sắc áo. Ngay từ khi rời Boca để đến với Corinthians ở tuổi đôi mươi, Tevez đã nhấn mạnh là “tôi sẽ trở lại”.
Suốt chục năm lang bạt sau đó, Tevez liên tục nhắc lại lời hứa này. Anh luôn bày tỏ sự nhớ nhà, cảm thấy bức bối với tình cảnh hiện tại dù vào sân vẫn máu lửa, đá vẫn rất hay. Sự nghiệp càng thăng tiến, nỗi nhớ này lại càng mạnh. Nhưng guồng quay của bóng đá chuyên nghiệp, những ràng buộc của nhà tài trợ, sự thao túng của những người đại diện khiến Tevez luôn phải tạm gác khát vọng được chơi cho Boca lại. Ở Italy, phóng viên hỏi anh đâu là CLB mà anh cảm thấy yêu quý nhất từ khi sang châu Âu, câu trả lời của anh là… Boca. Ở mọi ngôi nhà mà anh dọn vào tại các thành phố mới, Tevez luôn treo bức ảnh lớn chụp anh và Diego Maradona ngay trước nhà. Điểm kết nối giữa hai người tất nhiên chính là Boca.
Là một người luôn cổ vũ và ngưỡng mộ Tevez, vậy mà mùa hè mới đây, Maradona đã lên tiếng chỉ trích Tevez. Điều ấy một lần nữa cho thấy tiền đạo có biệt danh Apache là một nhân vật phức tạp đến dường nào. Và vì sự phức tạp ấy, người hâm mộ đôi khi quên mất Tevez là một tài năng thực sự, một trong những cầu thủ ưu tú nhất của bóng đá Argentina thời hậu Maradona.
Tevez từng được xem là hậu duệ của Maradona trước khi Leo Messi xuất hiện. Mới 16, anh đã thành viên của đội một Boca. Nicolas Burdisso, đồng đội của Tevez suốt những năm tuổi teen và cũng rời Boca cùng năm 2004, hiểu anh hơn bất kỳ ai. Burdisso nói: “Ngay từ những thời khắc đầu tiên tập cùng với chúng tôi, Tevez lập tức cho thấy sự đặc biệt. Anh ấy tạo ra ảnh hưởng lớn nhờ khả năng tự định đoạt trận đấu”.
Chính tài nghệ của Tevez đã chấp cánh cho Boca thẳng tiến đến danh hiệu Copa Libertadores 2003. Trên hành trình bảo vệ danh hiệu này một năm sau đó, Tevez sút tung lưới River Plate ở bán kết, mừng bàn thắng với điệu nhảy con gà khiêu khích và bị phạt thẻ đỏ. Án treo giò khiến Tevez lỡ trận chung kết, và nhìn Boca để thua Once Caldas (Colombia) trong trận chung kết.
Theo Rolando Schiavi, hành động ấy là một sự bộc phát nhiều hơn là cố tình. Schiavi nói: “Anh ấy không kiểm soát được cảm xúc của mình. Chúng tôi đều rất căng thẳng, thế nên sau khi ghi bàn, Tevez đã để cho cảm xúc dẫn lối. Nhưng trọng tài không nghĩ thế và đuổi anh ấy”.
Chiếc thẻ đỏ ấy cũng làm dày thêm lịch sử thù hận giữa hai CLB Argentina. Nhưng giữa những náo động của truyền thông, giữa cơn tức giận của những CĐV River muốn đập cho Tevez một trận, anh vẫn bình thản đến ráo hoảnh. Và nhờ được rèn luyện trong cái lò luyện đơn nóng bỏng nhất thế giới ấy, không điều gì có thể khiến Tevez sợ hãi được nữa.
Để hiểu rõ sự lạnh lùng và ngổ ngáo của Tevez, ta phải trở lại tuổi thơ của anh. Biệt danh của anh – Apache – xuất phát từ Fuerte Apache, thị trấn nghèo nhất Buenos Aires. Đấy là nơi Tevez được sinh ra, đầy rẫy bạo lực và mà túy. Đã có lúc cứ 10 đứa trẻ sinh ra tại đây thì có đến bảy đứa dính tới ma túy. Khi Tevez và Javier Mascherano cùng sang Corinthians một lượt, phóng viên đến làm một cuộc phỏng vấn sóng đôi. Họ hỏi hai anh nhớ nhất thanh âm nào khi còn nhỏ. Trong khi Mascherano nói đấy là tiếng bò kêu, thì Tevez trả lời là tiếng súng nổ.
Ở Fuerte Apache quê anh, trẻ em cầm súng thật nhiều hơn súng đồ chơi. Trước khi cậu bé Tevez kịp làm tiệc thôi nôi, ông chú lỡ tay làm đổ bình nước sôi vào người đứa cháu. Phỏng độ ba, mới 10 tháng tuổi Tevez đã phải điều trị nội trú trong viện suốt hai tháng trời. Vết sẹo bỏng ấy đã theo Tevez đến suốt đời. Đã nhiều lần, các CLB mà Tevez khoác áo gợi ý anh hãy giải phẫu thẩm mỹ, để diện mạo coi đỡ… giang hồ gớm ghiếc, để poster đẹp hơn, các nhãn hàng cũng hài lòng hơn và chính anh cũng sẽ có nhiều hợp đồng tài trợ hơn.
Câu trả lời của Tevez luôn là không. Và anh coi những đề nghị ấy là sự miệt thị, là nỗ lực thô bạo ép anh phải quên đi quá khứ. Trong khi đó, chính quá khứ đã tạo nên Tevez của hôm nay. Anh cũng không bao giờ quên chiếc răng bị gãy trong một lần đi… ăn trộm, để có tiền chữa bệnh cho mẹ. Lẻn vào nhà của một người giàu có, Tevez bị bảo vệ trong căn nhà ấy tóm được, tẩn cho một trận tơi tả đến gãy cả răng. Tevez nghĩ ra kế… giả chết. Người bảo vệ còn đang ngơ ngác thì anh vùng chạy.
Tevez không hề sợ chết, nên anh đá bóng như thể không có ngày mai. Những gì mà người ta từng khen Alexis Sanchez của hôm nay, phải nhân lên gấp ba, gấp tư mới ra Tevez. Đến tận bây giờ, vùng Fuerte Apache vẫn phức tạp như đang có chiến tranh. Khi phóng viên của Independent muốn mục sở thị nơi Tevez lớn lên, không một hãng taxi nào dám chở anh ta vào đó. Họ còn khuyên anh tốt nhất là hãy bỏ ý định ấy đi.
Quá khứ của Tevez khiến anh không biết sợ hãi là gì. Và việc lăn lộn giữa một nơi mà cái chết diễn ra bình thường như cân đường hộp sữa khiến anh luôn nhenh nhẹn, linh hoạt và không bao giờ tốn quá nhiều thời gian để suy nghĩ. Thế nên Tevez chuyển từ Argentina sang Brazil ngay tức thì ở tuổi 20, mặc kệ hai quốc gia kình địch nhau như nước với lửa và Tevez ngày ấy như một báu vật của Argentina.
Rồi anh sang Anh, thấy mình đứng giữa một cuộc chiến trụ hạng tại West Ham. Rồi chỉ ít lâu sau, anh cạnh tranh ngôi vô địch Champions League và Ngoại hạng Anh trong màu áo Man Utd. Rồi anh băng qua thù hận, khoác lên màu áo Man City, góp phần giúp CLB giành chức vô địch Anh đầu tiên sau 44 năm.
Ba CLB khác nhau kinh khủng về tầm vóc, mục tiêu lẫn tham vọng, nhưng Tevez vẫn là Tevez. Đã vào sân là đá… chết bỏ, anh đá ngay cả khi bị chấn thương, chưa một lần than vãn hay tỏ ra ngôi sao. Khi đá cùng với Wayne Rooney và Cristiano Ronaldo, sự hy sinh của Tevez đã tạo ra một bộ ba nguyên tử, sánh ngang với bộ tam George Best – Denis Law – Bobby Charlton huyền thoại.
Ở Man City, anh đối diện với một thử thách mới: giúp Man City đăng quang sau hơn bốn thập kỷ chờ đợi, phải biến đội hình toàn sao của Man Xanh trở thành một thế lực mới ở Ngoại hạng Anh. Và dù những tranh luận về việc anh không thể hòa hợp với đồng đội kiêm đồng hương Kun Aguero, và dù anh với HLV Roberto Mancini có những cự cãi, Tevez vẫn chơi hay và có những bàn thắng cực kỳ quan trọng. Từ Turin, Ban lãnh đạo Juventus nhìn thấy ở anh tố chất xoay chuyển cục diện trận đấu mà họ vẫn chờ đợi, từ sau khi Alessandro del Piero qua thời đỉnh cao.
Thế là Tevez sang Juventus, mang CLB Italy này trở lại trận chung kết Champions League vào mùa 2014-15. Burdisso nói: “Nói về khát vọng của Tevez, rất ít cầu thủ có thể sánh kịp. Anh đi đến đâu cũng đều tạo dấu ấn ở đó. Tevez toàn ghi những bàn quan trọng, nhưng chẳng ai có thể nói anh chơi bóng ích kỷ”.
Sự nghiệp của Tevez dính với công ty của siêu cò Kia Joorabchian. Chính Kia là người đạo diễn những cuộc chuyển nhượng đầy ồn ào của anh trên mặt báo. Và cũng chính Kia, với những mờ ám bất minh trong công việc, từng bị xem là một kẻ phản diện trong bóng đá. Nhưng Tevez luôn tri ân Kia, và gọi nhà môi giới gốc Iran là người quan trọng nhất sự nghiệp.
Cứ sau những đợt chuyển nhượng, Tevez lại giàu thêm đáng kể. Nhưng dù đã kiếm bộn tiền, Tevez vẫn chưa bao giờ nguôi nỗi nhớ nhà. Những người ở Man Utd kể lại rằng Alex Ferguson từng phát ngán với việc lâu lâu Tevez lại than nhớ Boca. Nhưng vì đã trao sự nghiệp cho Kia, Tevez tiếp tục đi từ nơi này tới nơi khác, kể cả tại Thân Hoa Thượng Hải ở Trung Quốc, nơi biến anh trở thành cầu thủ có thu nhập cao nhất hành tinh.
Nhiều người nhìn Tevez như một kẻ hám tiền. Nhưng những người thân cận của anh hiểu rõ: Tevez phải nuôi cả gia đình, thậm chí còn chu cấp cho đám bạn thân cơ hàn. Anh có rất nhiều anh chị em ruột, và sau khi có tiền Tevez quay về lo cho mỗi người một căn nhà. Anh lập ra quỹ từ thiện để giúp đỡ những người ở quê hương.
Tevez chẳng sở hữu xe hơi đắt tiền, anh thậm chí còn chẳng đeo đồng hồ xa xỉ. Anh trả lại cái đồng hồ Hublot không hề đắn đo, trong khi các đồng đội Man United đều thích nó. Khi West Ham đưa anh bộ đồ vest để mặc trong buổi lễ ra mắt, đấy là lần đầu tiên anh vận vest lên người.
Không chạy theo vật chất hào nhoáng và luôn dùng tiền để làm việc thiện và chu cấp cho người thân, Tevez vẫn là “cầu thủ của nhân dân”. Mỗi lần anh trở lại, Boca vẫn chào đón anh như người hùng. Dạo gần đây, mối quan hệ của anh với thần tượng Maradona sứt mẻ vì anh trót “làm bạn” với cựu Chủ tịch Boca, hiện này Tổng thống của Argentina, Mauricio Macri. Chính các CĐV River cũng dèm pha mối quan hệ ấy và cho Tevez là một kẻ đạo đức giả. Anh không cần tiền, không cần quyền lực mà lại đi chơi với… Tổng thống ư?
Nhưng dẫu cho cuộc sống của Tevez có gây tranh cãi đến đâu đi nữa, không ai phủ nhận anh vẫn là một cầu thủ tài năng, và giờ là một thũ lãnh tài năng. Anh bước ra anh sáng với chức vô địch Copa Libertadores với Boca, và chuẩn bị khép lại sự nghiệp ồn ào với một trận chung kết Libertadores nữa, cũng trong màu áo Boca. Ở tuổi 34, đây là trận đấu đỉnh cao gần như cuối cùng của anh, người được mệnh danh là “cầu thủ của nhân dân”.
Tevez là kiểu người mà bạn có thể rất ghét, nhưng một khi anh đã chạy ở trên sân, Tevez luôn khiến CĐV nhà yên lòng, CĐV đối phương lo sợ. Anh là kẻ đánh thuê… có tâm nhất lịch sử!
Nguồn Báo VNExpress | Hoài Thương tổng hợp | Link https://vnexpress.net/tin-tuc/cac-giai-khac/carlos-tevez-ke-danh-thue-co-tam-3851457.html